1 — Về tác giả

Konnichiwa~

Tôi là peacethea (Phan Huỳnh Phương Thảo), tác giả của blog Ngày Lang Thang.

Tôi sinh ra và lớn lên ở Quy Nhơn, một thành phố biển miền Trung yên bình. Tôi tốt nghiệp chuyên ngành Kế toán nhưng công việc hiện tại lại không hề liên quan đến những con số: thiết kế đồ họa (graphic design). Tôi đã có thời gian học tập và làm việc ở Tokyo. Khi sắp chuyển công tác đến một công ty cung cấp đồ bảo hộ ở Yokohama với vị trí Graphic Designer thì tôi có em bé, công ty biết tin liền tuyển dụng người khác thay thế chỗ của tôi. Không còn cách nào, tôi đành ở Việt Nam sinh con với dự định đợi con lớn sẽ quay lại Nhật.

Still Cafe (Da Lat 2019) - Ngày lang thang
Still Cafe (Da Lat 2019)

Tôi đam mê viết lách từ bé và bắt đầu viết blog từ năm 2013 với bài viết đầu tay trên nền tảng wordpress.com. Bẵng một thời gian vì “cơm áo gạo tiền”, tôi lại tiếp tục những trang blog còn dang dở trong giờ nghỉ trưa ở trường, khi đợi chị Thủy ở Starbucks Tsutaya hay trong những chuyến lang thang mùa nghỉ lễ.

Từ khi về Việt Nam, chăm con nhỏ và bắt đầu làm việc lại gần đây, tôi không có nhiều khoảng lặng riêng tư như trước, nhất là khi nước sôi lửa bỏng vì dịch Covid. Tuy “thất học” (IELTS) và “mất dạy” (JLPT) nhưng tôi lại càng bận rộn hơn. Con tôi bày ra đủ trò mỗi ngày, cứ một ngày trôi qua bé lại “phát hiện ” thêm nhiều trò mới ^^ Tôi cũng vì thế mà nhiều việc hẳn. Những lúc này—không đi đâu, chỉ ở nhà với con, blog là nơi tôi trải lòng nhiều hơn là chia sẻ kinh nghiệm du lịch.

Tôi bắt đầu viết blog để ghi lại những trải nghiệm vì sợ rằng một ngày đẹp trời nào đó mình sẽ quên đi.

2 — Về blog

Tôi đang ở cái tuổi lưng chừng, không già cũng chẳng còn non. Tôi thích nghe rock indie, ráp rủng, vẫn “ey yo wassup” với bạn bè, thích hashtag cả đống trên Instagram và đợi điện thoại nhảy thông báo, thích tải app chỉnh sửa chà láng o đến mức không còn cái nốt ruồi nào trên mặt rồi sau đó ngắm nghía cất đi…

Cũng là tôi – ngồi cả buổi ở một quán hoài cổ mở nhạc Khánh Ly, đọc một cuốn sách không liên quan cho lắm: Eat, Pray, Love (đọc đi đọc lại cũng đã 8 chục lần), uống một ly trà líp-tông lạc tông với tất cả những thứ còn lại…

Nhưng.

Dù là “tôi” nào đi nữa thì cũng vẫn là một người sở hữu niềm đam mê du lịch và viết blog du lịch để thỏa mãn bản thân. Blog Ngày lang thang tập trung chia sẻ kinh nghiệm du lịch, review ăn uống, đôi khi là cuộc sống cá nhân… Tôi hi vọng với những thông tin blog này cung cấp sẽ giúp được độc giả có những chuyến “lang thang” độc đáo của riêng mình. Đây cũng là mục tiêu mà blog Ngày lang thang hướng tới.

Cái tên Ngày lang thang xuất phát một cách tình cờ qua bài hát của Đen Vâu – một rapper giản dị viết ra những câu từ lịch sự và sâu sắc. Đen toát ra một vẻ tối giản khó tả—điều mà tôi đang theo đuổi.

Rồi cũng sẽ đến một ngày tóc như mây mờ trắng xoá,
Rồi sẽ tiếc khi trở về già tuổi đời bây giờ ngắn quá…

Đen Vâu

Tôi không muốn lặp lại những hối tiếc, những dằn vặt như đã từng.

Nên tóc còn xanh, máu còn nóng, nằm một chỗ để làm chi?

Đen Vâu

Tuy cảm hứng bắt nguồn từ một lyrics có vẻ “lang bạt”, nhưng tôi hoàn toàn không sống theo kiểu “du mục số” (digital nomad), tôi cũng không phải là blogger toàn thời gian. Tôi vẫn là một người trẻ cần sự thành công nhất định trong sự nghiệp và tài chính để nuôi dạy con phát triển tốt nhất. Cuộc sống mà tôi hướng đến là sự tối giản cân bằng giữa một công việc full-time, chăm con, một vài kỳ nghỉ hàng năm, viết blog, những buổi hẹn hò cà phê ăn uống và dăm ba đợt big sale để tậu mấy cây đồ hiệu “chanh sả”. Tôi thích sống và cống hiến, sống và hưởng thụ. Để một ngày nào đó khi nhìn lại, tôi tự hào về bản thân mình đã sống một cuộc đời có-nghĩa.

Bạn có thể comment trực tiếp vào bài viết hoặc liên hệ với tôi qua email: [email protected]

Blog Ngày lang thang sử dụng Askimet để chặn bình luận spam. Nếu bạn comment mà chưa thấy hiện trên blog thì comment của bạn đang được duyệt. Nếu có thể thì bạn comment bằng tiếng Việt có dấu để quá trình duyệt được nhanh hơn nghen!!! San-kyuu ~